
Ngày đăng: 04/12/2015
Một anh thợ mộc sau khi sinh được năm đứa con, cuộc sống ngày càng khó khăn không thể sống nổi. anh ta quyết định ra đi tìm đường mưa sinh, đồ vật đáng giá duy nhất anh ta mang theo là một bộ dụng cụ làm mộc.
Thoáng qua một cái là 20 năm đã qua đi, người thợ mộc ngày xưa mái tóc đã bạc trắng như tuyết, các con của ông cũng đã trưởng thành. Người thợ mộc cũng đã phát đạt trở về.
Sau khi trở về, ông gọi năm người con trai lại cạnh mình, và nói: “cha bôn ba bên ngoài làm ăn đã 20 năm, không có chăm sóc các con ngày nào cả, vất vả cho các con và người mẹ quá cố của các con. Hôm nay, để bù đắp tình cảm của cha đối với các con, cha sẽ cho mỗi các con một món quà hậu hĩnh giống nhau. Trong các con có ai có thể đón được món quà đó là gì không?
Người con cả không cần suy nghĩ nhanh nhảu đáp: “Nhất định là tiền, rất nhiều tiền, ai mà không biết cha rất phát đạt.”
Người cha nói : “Không phải. Có tiền nhiều như núi, ngồi không ăn cũng hết. Món quà là một thứ sẽ tồn tại lâu đời nhất.”
Người con thứ hai trả lời: “Chẳng lẻ cha mua chức quan cho các anh em chúng con, để chúng con đi làm quan, làm rạng rỡ tổ tiên, thật oai phong!”
“Không phải. Món quà này là thứ đáng dựa vào nhất trên đời này. Một người làm quan, có thể làm suốt đời sao?” – người cha hỏi.
Người người con thứ ba nói: “Có phải là cha cho chúng con mỗi người một chỗ dựa vững chắc có quyền có thế đến giúp chúng con?”.
“Càng không phải.” Người cha có chút thất vọng. Người con thứ tư không kiên nhẫn được, nôn nóng nói: “là bảo bối gì nhanh cho chúng con đi.”
Người con út nghe các anh nói xong, không nói lời nào, lấy ra bộ dụng cụ làm mộc mà người cha mang theo bên mình bôn ba mưu sinh bao nhiêu năm, nói với người cha: “Nếu như con không đón lầm, đó chính là cha sẽ chỉ dạy cho chúng con bản lĩnh mưu sinh!”
Người cha nghe đến câu này, liền lấy làm vui mừng khôn xiết, ông ta nhìn các con triều mến, nói : “Vẫn là con hiểu lòng ba nhất, con đã có sẵn trí tuệ, bây giờ để cha chỉ dạy con bản lĩnh làm mộc.”
Người cha đã đem tâm huyết và tài nghệ độc đáo của mình truyền dạy đứa con út, sau đó đem tiền bạc chia đều cho bốn đứa con còn lại. Sau đó không lâu, người cha già yếu qua đời, người con cả, người con thứ hai, người con thứ ba, người con thứ tư lần lượt tiêu xài hết tiền bạc mà người cha đã phân phát cho, lại trở về hoàng cảnh nghèo khổ ngày xưa, chỉ có người con út dựa vào tuyệt nghệ nghề mộc có một không hai, cuộc sống ngày càng êm đềm và trở thành phú ông ngần xa đều biết đến. (Sưu tầm - dịch)
-----------
bò một nắng, bo mot nang, bo 1 nang, bò một nắng phú yên, bo mot nang phu yen, nai một nắng, nai mot nang, nai khô, bò khô, bo kho nai kho